Chiếc Võng Ngày Thơ
Mơ được về
nằm trên chiếc võng ngày thơ
Nghe lại khúc ca dao
với lời ru của Mẹ
Tiếng ầu ơ mang mang buồn nhè nhẹ
kẽo kẹt đong đưa tiếng võng dưới trưa hè .
Khoan nhặt tiếng ve
Giọng buồn con sáo sậu
Tiếng con ong bầu trên giàn mướp bên hiên
Ru giấc ngủ thần tiên êm đềm không mộng mị
Giấc ngủ no tròn của lứa tuổi đời thơ .
Đêm trăng sáng hàng hiên
mùa hè hoa cau nở
Dưới trăng ngà mẹ giã nhịp chày ba
Ngồi xúm xít dưới tàn cây trứng cá
Lằng nghe Bà kể chuyện Cuội lên trăng .
Tàu lá chuối xạc xào đêm mưa lặng
Mẹ nằm ru mang hơi ấm vỗ về
Nằm lắng nghe bên ngoài vang tiếng dế
Nỉ non buồn khúc nhạc của đêm quê .
Rôi chinh chiến loạn ly đời dâu bể
Ta lại đi ...đi chẳng có ngày về
Tuổi thơ đã chìm dần theo năm tháng
Mẹ bên trời tóc trắng một màu vôi .
Chiều viễn xứ lòng buồn sao nhớ tới
Chiếc võng xưa nhớ tiếng Mẹ ru hời
Dòng sông nhỏ hàng cau vườn quê Nội
Chỉ còn nằm trong ký ức xa xôi .!
Huyền Lâm .