XUÂN CAO NGUYÊN
Em khoe dáng núi mờ sương khói
Xỏa tóc mây che mấy dặm trường
Xuân đến giữa hàng cây bàng bạc
Còn đây sương tuyết, nặng gùi mang
Những búp măng non đã haí đầy
Nắng chiều rọi xuống má đào hây
Ai theo dáng núi chừ sương gió
Lạnh xuống phương đông nhặt lá gầy
Gió vẫn bay về, lốc cao nguyên
Xuân dáng hình treo giữa dốc triền
Còn hoa thạch thảo đông đon đả
Chờ đón tình yêu đến một miền
Sơn Trà