Thu buồn
Thu buồn, hiu hắt mưa rơi.
Tiếng lòng thánh thót, thương người phương xa.
Ai làm má phấn, môi hoa,
Ai làm xuân sắc phai nhoà ngày xanh.
Ai làm giấc mộng chẳng lành,
Nỗi đau, dòng lệ, long lanh vơi đầy.
Người ơi, em hỡi có hay!
Tìm đâu hoa thắm những ngày mộng xưa.
Thu về ngọn gió đẩy đưa.
Em về nơi ấy mưa rơi trong lòng.
Hồn ta cũng thể mưa tuôn,
Sẽ chia, thương cảm, cõi lòng sắt se...
Mưa dăng lối cũ em về,
Mưa ngập kỷ niệm hẹn thề ngày xưa!
...
Nắng ơi, nắng đã về chưa?
Cho em hạt nắng, để vừa yêu thương.
Trần Đức Lai