Vẫn nhớ hoài ngày ấy qua sông Anh chờ đợi đưa em về lối cũ Trăng Sài gòn gợi bao điều ấp ủ Càng chất chồng yêu thương ... Sợi chỉ hồng nào khéo vân vương Quyện chặt hồn tôi bao ngày cách biệt Đêm Sài Gòn dục nhớ về tha thiết Bờ cát vàng trăng soi Vẫn nhớ hoài bên dòng sông lặng trôi Và hơi thở dập dồn đất trời chao đảo Anh chợt nhớ phút giây " giông bão " cho thỏa lòng dợi mong ... Biết bao giờ trở lại dòng sông nơi anh đến và có em ngày ấy Phút giao cảm thiêng liêng mình giữ lấy Đừng lãng xao mà khát vọng đôi bờ ! QUẾ ANH Sông Côn : 10-2009.