CHÂN TRỜI TÍM
CHÂN TRỜI TÍM
CHÂN TRỜI TÍM
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

CHÂN TRỜI TÍM

Diễn ĐÀN Thơ Văn
 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  GalleryGallery  PublicationsPublications  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Latest topics
» Giọt buồn /THO ChinhNguyen/H.N.T.
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Icon_minitimeby chinh nguyen Yesterday at 7:15 am

» VINH BIET ANH SONG AN CHAU, Manager Blog CTT
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Icon_minitimeby chinh nguyen Sun Jan 28, 2024 8:29 am

» TIN BUON
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Icon_minitimeby chinh nguyen Fri Jan 26, 2024 4:06 pm

» Mừng Xuân Giáp Thìn 2024
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Icon_minitimeby chinh nguyen Mon Jan 01, 2024 2:05 am

» Mừng Xuân Quí Mão 2023
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Icon_minitimeby chinh nguyen Sun Feb 05, 2023 10:16 pm

» LA THU NGO/CN-HNT
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Icon_minitimeby chinh nguyen Sat Nov 05, 2022 8:00 pm

» Đời như chiếc lá thu phai
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Icon_minitimeby Lêkhoacử Mon Jan 27, 2020 8:26 am

» MẤY GIÒNG LƯU BÚT/CN-HNT
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Icon_minitimeby chinh nguyen Thu Sep 19, 2019 8:45 pm

» MƯA – BÌNH LONG
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Icon_minitimeby Ngô Việt Sương Fri Apr 13, 2018 6:51 pm

» HOÀI NIỆM TUỔI THƠ
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Icon_minitimeby TRẦN ĐỨC LAI Wed Mar 21, 2018 8:08 am

» Năm Gà Nói Chuyện Cà Kê
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Icon_minitimeby sơn trà Tue Jan 31, 2017 4:32 am

» CHÚC TẾT ĐINH DẬU - Ban Diều Hành CTT
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Icon_minitimeby Song an Châu Mon Jan 23, 2017 8:13 am

» Tin mới
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Icon_minitimeby chinh nguyen Tue Jan 10, 2017 4:31 pm

» BếnMong(NCali)/MộngẢo(ChNg)
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Icon_minitimeby chinh nguyen Sun Jan 08, 2017 10:29 pm

» THƠ NÓI LÁI CỦA ĐẠI GIA
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Icon_minitimeby sơn trà Thu Jan 05, 2017 7:40 am

» MONG NGƯỜI VÁ LẠI TÌNH TÔI - Song An Châu
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Icon_minitimeby Song an Châu Tue Jan 03, 2017 5:39 pm

» GỌI THẦM - Tùy bút Song An Châu
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Icon_minitimeby Song an Châu Mon Dec 26, 2016 7:23 am

» Hai Đêm Giáng-sinh
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Icon_minitimeby chinh nguyen Tue Dec 20, 2016 5:47 pm

» Nhà thơ đứng chợ
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Icon_minitimeby chinh nguyen Sat Dec 10, 2016 4:31 pm

» XIN TẠ ƠN(2016)
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Icon_minitimeby chinh nguyen Tue Nov 22, 2016 5:05 am

» Mùa Thu bất tận/ChNg
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Icon_minitimeby chinh nguyen Mon Nov 07, 2016 10:55 pm

» Tình Thu Trao Đi/ChNg
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Icon_minitimeby chinh nguyen Fri Nov 04, 2016 7:27 am

» TÌNH HỌC TRÒ
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Icon_minitimeby Lêkhoacử Fri Oct 28, 2016 10:33 pm

» VỀ HƯU - Tùy bút Song An Châu
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Icon_minitimeby Song an Châu Mon Oct 17, 2016 3:06 am

» ĐÀN CHIM XA XỨ - Song An Châu
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Icon_minitimeby Song an Châu Wed Oct 12, 2016 7:31 pm

April 2024
MonTueWedThuFriSatSun
1234567
891011121314
15161718192021
22232425262728
2930     
CalendarCalendar
Tân Mão
MỜI KHÁCH
THỜI GIAN LÀ ....!


Gallery
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Empty
Top posters
Song an Châu (665)
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Poll_leftĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA I_voting_barĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Poll_right 
Lêkhoacử (625)
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Poll_leftĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA I_voting_barĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Poll_right 
chinh nguyen (248)
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Poll_leftĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA I_voting_barĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Poll_right 
sơn trà (221)
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Poll_leftĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA I_voting_barĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Poll_right 
Admin (192)
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Poll_leftĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA I_voting_barĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Poll_right 
Trà My (171)
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Poll_leftĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA I_voting_barĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Poll_right 
Hoàng Dũng (164)
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Poll_leftĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA I_voting_barĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Poll_right 
Lida (121)
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Poll_leftĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA I_voting_barĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Poll_right 
PCnet (87)
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Poll_leftĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA I_voting_barĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Poll_right 
TRẦN ĐỨC LAI (84)
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Poll_leftĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA I_voting_barĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Poll_right 

 

 ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA

Go down 
Tác giảThông điệp
Song an Châu

Song an Châu


Tổng số bài gửi : 665
Join date : 10/12/2009

ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Empty
Bài gửiTiêu đề: ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA   ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA Icon_minitimeThu Jul 28, 2011 9:11 am

ĐỜI MẸ
Truyện ngắn: HT. THANH NGA
(Được giải thưởng Truyện ngắn do nhà báo Ngụy Vũ và báo Việt Herald, tại Cali fornia tổ chức tháng 5-2011)

Vừa về đến nhà, buông cái giỏ, tôi rơi mình xuống đất, ôm mặt khóc òa lên, mẹ chậm chạp lê chân đến bên, hỏi:
- Lại....mất hết rồi hả con?
Tôi không trả lời, khẽ gật đầu. Sở dĩ mẹ hỏi như vậy, vì bà đã quen với cảnh này. Tôi đi buôn trà, cafê từ Đà Lạt về, chuyến nào qua trạm kiểm soát cũng bị "tuôn" hàng, không nhiều thì ít, nhưng chuyến này lại khác, tôi may mắn trót lọt hết. Xe đổ bến Lê hồng Phong, tôi đem hàng vào điểm mua quen thuộc, bán hết, hân hoan lên xe đò Liên Thành về, nhà tôi ở Dĩ An, Sông Bé.
Xe đông chật, không còn chiếc ghế nào trống, tôi len lỏi xuống phía dưới, ở đây chủ xe đã tháo mấy hàng ghế để có khoảng trống rộng, cho hành khách đứng được nhiều hơn. Kiếm một góc, tôi ngồi bệt xuống sàn xe, ôm chặt giỏ tiền vào người, lơ mơ ngủ gục vì quá mệt mỏi, căng thẳng suốt chặng đường dài.
Tôi đi chuyến xe đêm từ Đà Lạt về, kinh nghiệm đi buôn cho biết, về đêm ít bị mất hàng hơn. Ban đêm thuế vụ uể oải và dưới bóng tối lờ mờ, "hàng lậu" dấu kỹ, lẫn với hàng thường khó bị khám xét ra. Trà, cafê thuộc loại hàng "quốc cấm", nhà nước quản lý chặt chẽ, trạm kiểm soát tịch thu hết nếu tìm thấy, nhưng buôn các loại này lời rất nhiều. Tôi cố thức tỉnh cả đêm khi xe đang chạy, vì khi trạm đột xuất bất ngờ chận xe, nếu mê ngủ sẽ không kịp cột lại những chiếc áo giáp cafê vào người." Áo giáp" là miếng vải to. may những đường chỉ dọc thành từng múi, dồn cafê đầy chặt rồi cột vào hai bắp chân và bụng. Mặc "áo giáp" vào người rất nóng nực, bứt rứt, nên khi xe qua trạm chính rồi thì tháo ra cho dễ thở, vì thế rất dễ "gặp nạn" khi có trạm đột xuất, mà không kịp cột lại vào người.
Ngủ gục một lúc, chợt tỉnh, tôi thò tay thăm gói tiền trong giỏ, bỗng bàng hoàng chết điếng, gói tiền đã không còn. Lục lọi, lật tung cái giỏ lên, vẫn... không có, trên xe, bao cặp mắt thương hại nhìn. Tôi nuốt tiếng nấc vào lòng, chờ về nhà, khóc...Mẹ thở dài, ôm tôi vào lòng, ngập ngừng nói:
- Hay là con...bán nhà, lấy tiền đi buôn cho rộng vốn.
Tôi thảng thốt nhìn mẹ:
- Bán nhà...rồi mình ở đâu?
Mẹ chậm rãi, từng lời thốt ra khó khăn như bị nghẹn:
- Con đem ....các con về...bên chồng ở đi...
Tôi khóc to hơn:
- Còn má...ở đâu?
- Đừng lo cho má, má vào...nhà dưỡng lão ở cũng được.
Tôi nhìn mẹ, mắt lồi ra ngoài. Lời mẹ như những nhát kéo, cắt vụn trái tim tôi ra từng mảnh, buốt xé tâm can.
Tôi đau đớn tự nguyền rủa mình, sao tôi bất tài vô dụng đến thế, không biết làm sao để mẹ già và các con dược no đủ, sống quây quần với nhau cho qua ngày tháng.

Từ miền Bắc, mẹ để tất cả tài sản, của cải ở lại, ôm một khối châu báu duy nhất là tôi vào Nam. Từ thuở lọt lòng, tôi được nhiều người phục dịch như một công chúa, vào Nam, mẹ và tôi chỉ...có nhau, chúng tôi tứ cố vô thân.
Tôi không có cha và tuyệt nhiên không có một người thân thích nào. Nghe mẹ kể: ngày xưa vì yêu và lấy cha, mẹ bị gia đình giòng họ từ bỏ, đoạn tuyệt, vì cha đã có một đời vợ. Cuộc sống với cha rồi cũng ly tan, mẹ đã trả giá quá đắt cho một chuyện tình, cuối cùng chỉ còn lại mình tôi.
Vào Nam, mẹ dắt tôi đi lang bạt kỳ hồ, không ở một nơi chốn nào cố định, nay miền Nam mai miền Trung, mẹ đi theo sự điều phối của chủ, một công ty xuất nhập cảng. Khi cắp tôi đi theo, khi gởi lại một gia đình quen nào đó, hoặc cho tôi ở nội trú trong nhà dòng.Dù ở đâu, trong hoàn cảnh nào, đời thăng trầm lúc thịnh lúc suy, mẹ bôn ba tất bật, tôi vẫn được cung phụng nuông chiều như một tiểu thư con nhà giàu, nhưng cũng có lúc cùng mẹ lang thang như "những kẻ khốn cùng".
Tôi còn nhớ thời gian mẹ gởi tôi ở nội trú dòng Mến Thánh Giá Gò Vấp, cuối tuần đón về một ngày, chiều chủ nhật lại đưa vào. Tôi nhớ mẹ đêm khóc rấm rứt, các dì phước phải dỗ dành mãi, từ lúc 2-3 giờ chiều thứ bẩy đã mong ngóng mẹ đến đón. Tôi ra cổng đứng ôm song sắt, căng to mắt, mong nhìn thấy bóng dáng mẹ từ rất xa, để được vui mừng sớm hơn vài phút.
Có một chiều thứ bảy mà cả đời tôi không quên. Hôm ấy trời mưa rả rích, không thể ra cổng đứng chờ mẹ, lòng bồn chồn, bứt rứt, trời đã sẩm tối, mẹ vẫn chưa đến...Tôi không chịu được nữa, ra sân đứng dầm mưa, ôm song sắt chờ mẹ. Cuối cùng, mẹ tôi cũng đến, lóp ngóp trong chiếc áo mưa mỏng manh. Tôi vui mừng quýnh quáng, chạy vội vào báo với dì phước rồi lao ra ôm lấy mẹ. Mẹ cũng ôm tôi hôn túi bụi, mặt tôi đầy nước, nước mưa và nước mắt. Tôi khóc vì quá vui mừng, tưởng trời mưa, mẹ không đến đón tôi về. Đêm nay, tôi lại được nằm trong lòng mẹ ấm áp, đưa tay rờ rẫm mặt mẹ, tôi ghiền rờ mặt mẹ, giống những đứa trẻ khác ghiền rờ..."tí". Mặt mẹ mềm mềm, nhão...., mẹ tôi đã bắt đầu già.

Ngoại ô trời sẩm tối, đã hết xe lam về Saigòn, mẹ cõng tôi dò dẫm từng bước trong đêm tối đen, thỉnh thoảng có lằn chớp xẹt xuống cho chút ánh sáng rồi tắt ngấm. Vừa đi, mẹ vừa ngoái cổ ra phía sau, hy vọng đón được chiếc xe hàng, xin "quá giang" về thành phố, như có lần mẹ con tôi đã từng đi như vậy. Sau lưng vẫn tối đen, không có chút ánh sáng đèn pha của xe. Mẹ mệt nhoài, đuối sức vì lạnh, cõng tôi tạt vào ngôi nhà ven đường còn chút ánh đèn hắt ra, xin tá túc qua đêm. Chủ nhà cho mẹ con tôi ngủ nhờ trên bộ ngựa gỗ gian ngoài, ngồi thu lu chờ mẹ giăng mùng, tôi định thần nhìn ra sân qua khe cửa khép hờ, bỗng thấy một cái...mả to lù nằm giữa sân. Tôi khiếp đảm quấn chặt lấy mẹ, cả đêm không dám thở mạnh, sợ bị...nắm chân kéo ra ngoài.

Có lần đón tôi tan học về, một tay mẹ xách cặp, một tay dắt tôi, hai mẹ con tung tăng vui vẻ. Tay mẹ vung vẩy thế nào mà va chiếc cặp vào cái tủ kính của một chị bán hàng rong, chị này tru chéo bắt đền, mẹ bằng lòng nhưng chỉ đền một nửa, vì đã kịp nhìn thấy kính bị nứt ngang, được gắn lại bằng miếng băng keo, mẹ va nhẹ vào đã vỡ tan. Chị ta không chịu, lời qua tiếng lại gây xô xát, ẩu đả, những người bán hàng quanh đó nhảy vô bênh nhau. Mẹ cũng không vừa, tả xung, hữu đột, tôi sợ hãi, can ngăn mãi không được...bỗng rú lên.
- Má ơi! người ta đánh...gãy tay con rồi. Mẹ lập tức quay lại ôm lấy tôi, mặc những người đánh hôi, vớt vát đánh thêm vài cái nữa lên lưng, mẹ chỉ lo xem xét coi tôi bị đau chỗ nào.
Tôi vào Nam từ khi còn rất nhỏ, nên quen gọi mẹ bằng "má" như người trong Nam.

Đôi khi tôi thấy mẹ ngồi thờ thẫn, trầm lặng. Mẹ rơi vào cõi riêng quá khứ, mẹ đang nhớ cha mẹ, anh em...? Quanh đời mẹ là lớp sương mù bí ẩn, những lời mẹ kể cho tôi nghe về gia đình, thân thế rất mơ hồ, trìu tượng, khó tin và khó hiểu. Mẹ lẻ loi, cô quạnh cả đời, không có một người thân để chia xẻ nỗi niềm, để an ủi, giúp đỡ khi sa cơ, lỡ vận, chỉ có một đứa con ngốc là tôi, luôn làm mẹ âu lo, phiền muộn.

Có lẽ vì quá được nuông chiều, tôi trở nên hư thân, ngang bướng, không bao giờ biết vâng lời mẹ. Ngày tôi lập gia đình, mẹ không chấp nhận chồng tôi, vì sự khác biệt tôn giáo và anh không biết cư xử theo khuôn phép mực thước nề nếp. Ngược lại, gia đình anh cũng vậy, họ không thích tôi vì kỳ thị Nam Bắc, cuối cùng, chúng tôi vẫn lấy nhau mà không có đám cưới. Mẹ ê chề, xấu hổ với những người quen biết, đau khổ, buồn bã vì thương tôi, đời con gái một lần lấy chồng, không được rỡ ràng, hạnh phúc. Mẹ chỉ có một con gái rượu là tôi, nhưng chén rượu mừng ngày con thành gia thất, mẹ không được uống.
Tôi lấy chồng, đương nhiên mẹ vẫn ở với tôi, từ đó sinh ra nhiều điều phiền muộn. Tôi là viên ngọc trên tay mẹ, trước giờ không phải làm việc lớn nhỏ gì trong nhà, nay phải lo cơm nước, giặt giũ, ủi là quần áo cho chồng, chăm sóc con một mình. Mẹ xót tôi, lao vào làm giúp. Mẹ đã già, sức yếu, thêm chứng đau nhức khớp xương, làm chân mẹ đi khập khiễng. Bệnh tật khiến mẹ bẳn tính, hay la mắng tôi cái tội làm...mọi cho chồng. Mẹ giận cũng phải, vì anh không bao giờ giúp tôi chút việc nhà. Đi làm về, ngồi gác chân xem Tivi, chờ cơm dọn lên. Quần áo lúc nào cũng phải là ủi thẳng tắp, mặc cho tôi xoay sở với cả núi công việc nhà và đám con nhỏ. Nhiều khi khó chịu quá mẹ bỏ đi, nhưng chỉ được vài ngày lại quay về vì nhớ con, nhớ cháu.
Sau ngày "giải phóng", chồng đi "học tập", tôi ở nhà không biết xoay sở thế nào để nuôi mẹ và ba đứacon. Ngày trước tuy vất vả việc nội trợ, nhưng không phải lo toan cơm áo. Bây giờ xã hội thay đổi, lại không có nghề để mưu sinh, tôi như con chim, được nuôi nấng ấp ủ trong lồng son, giờ bay ra trời cao, đất rộng, không biết phương hướng và cách kiếm tìm mồi.

Tôi để con cho mẹ trông coi, chăm sóc, tập tành đi buôn đường xa, mỗi chuyến vài ngày mới về. Mẹ ở nhà vô cùng vất vả với đám cháu nghịch ngợm, phá phách. Ngày ấy có dịch ghẻ, đám con tôi bị ghẻ từ đầu đến chân, đầu cạo trọc lóc như chú tiểu, tay sưng phồng như nải chuối sứ. Mẹ chống gậy, khập khiễng đi hái lá ổi, lá chanh, lá xả...về nấu nước tắm cho cháu. Chân mẹ ngày càng đau nhiều vì không có thuốc uống, lại rất cực nhọc vì đám con tôi như với tôi ngày nào. Tôi đi buôn chuyến lời, chuyến lỗ, mẹ và các con tôi bữa đói bữa no.
Mẹ càng ngày càng héo gầy vì nhường cơm cho cháu, không còn hình ảnh mẹ tôi mập mạp, phúc hậu ngày xưa. Tôi thương mẹ quặn thắt ruột gan, ân hận vì những lần phiền muộn, lo âu rồi gắt gỏng với mẹ.

Lần này tôi bị móc túi, mất hết những đồng tiền sinh tử của cả nhà. Khi đưa ra ý này,chắc mẹ đau lòng lắm.Tôi không thể để mẹ đi ở "nhà dưỡng lão", cô đơn lạnh lẽo lúc cuối đời, nhưng tôi thắt ruột gởi hai thằng con trai về bên chồng nhờ nuôi dưỡng, để chúng được no lòng ngày hai bữa. Mẹ tôi thương cháu đứt ruột, phải gạt nước mắt để chúng đi. Thằng con đầu lòng của tôi cũng là hòn ngọc trên tay mẹ, bà nuông chiều yêu quí nó như đối với tôi ngày xưa.
Hai thằng đi rồi, mẹ dồn hết tình thương cho cháu gái ở nhà, nhưng lúc nào mẹ cũng buồn bã, thờ thẫn, đôi mắt đục mờ nhìn xa xăm. Mẹ như ngọn đèn đã cạn hết dầu. Cả đời mẹ lo cho tôi ăn sung mặc sướng, hưởng thụ mức sống đầy đủ, thượng lưu, nhưng đến cuối đời, tôi không thể lo cho mẹ ấm lòng ngày hai bữa cơm đam bạc, nói chi đến bồi bổ thuốc men, tôi thật vô dụng.
Ngày mẹ nhắm mắt lìa đời, may nhờ có xóm giềng tốt bụng, giúp tôi đưa tiễn, chôn cất mẹ được tươm tất, nhưng tôivẫn ân hận, ray rứt một điều là không thể đón hai đứa con về chịu tang, cho chúng nhìn mặt bà ngoại lần cuối, để mẹ được an ủi, mãn nguyện, lúc lìa trần có con cháu vây quanh.
Đã 30 năm trôi qua, tôi chưa hề nguôi nhớ mẹ và tin rằng, mẹ ở trên trời vẫn dõi mắt theo tôi. Bây giờ tôi đã khá hơn ngày trước rất nhiều, nhưng không còn mẹ để phụng dưỡng.
-Má ơi! Nếu kiếp sau lại được làm con của má, con sẽ là đứa con rất hiếu thảo, nguyện suốt đời bên má, phụng dưỡng chăm lo, đền đáp bội phần công ơn Má kiếp này cho con. Má ơi! Con sẽ hoài thương nhớ má đến suốt đời.

H.T. THANH NGA
GA, Nov. 2010
Về Đầu Trang Go down
 
ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» ANH ĐỪNG ĐỢI NỮA - Truyện ngắn HT. THANH NGA
» MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA
» ĐỜI MAU LÃNG QUÊN - Truyện ngắn HT. Thanh Nga
» MỘNG ĐÊM XUÂN - Truyện ngắn HT. Thanh Nga
» GIEO HẠT NÀO GẶT QUẢ ĐÓ - Truyện ngắn của Sói Ngoan

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
CHÂN TRỜI TÍM :: VĂN :: Truyện ngắn-
Chuyển đến