CHÂN TRỜI TÍM
CHÂN TRỜI TÍM
CHÂN TRỜI TÍM
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

CHÂN TRỜI TÍM

Diễn ĐÀN Thơ Văn
 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  GalleryGallery  PublicationsPublications  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Latest topics
» Giọt buồn /THO ChinhNguyen/H.N.T.
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Icon_minitimeby chinh nguyen Yesterday at 7:15 am

» VINH BIET ANH SONG AN CHAU, Manager Blog CTT
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Icon_minitimeby chinh nguyen Sun Jan 28, 2024 8:29 am

» TIN BUON
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Icon_minitimeby chinh nguyen Fri Jan 26, 2024 4:06 pm

» Mừng Xuân Giáp Thìn 2024
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Icon_minitimeby chinh nguyen Mon Jan 01, 2024 2:05 am

» Mừng Xuân Quí Mão 2023
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Icon_minitimeby chinh nguyen Sun Feb 05, 2023 10:16 pm

» LA THU NGO/CN-HNT
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Icon_minitimeby chinh nguyen Sat Nov 05, 2022 8:00 pm

» Đời như chiếc lá thu phai
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Icon_minitimeby Lêkhoacử Mon Jan 27, 2020 8:26 am

» MẤY GIÒNG LƯU BÚT/CN-HNT
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Icon_minitimeby chinh nguyen Thu Sep 19, 2019 8:45 pm

» MƯA – BÌNH LONG
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Icon_minitimeby Ngô Việt Sương Fri Apr 13, 2018 6:51 pm

» HOÀI NIỆM TUỔI THƠ
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Icon_minitimeby TRẦN ĐỨC LAI Wed Mar 21, 2018 8:08 am

» Năm Gà Nói Chuyện Cà Kê
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Icon_minitimeby sơn trà Tue Jan 31, 2017 4:32 am

» CHÚC TẾT ĐINH DẬU - Ban Diều Hành CTT
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Icon_minitimeby Song an Châu Mon Jan 23, 2017 8:13 am

» Tin mới
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Icon_minitimeby chinh nguyen Tue Jan 10, 2017 4:31 pm

» BếnMong(NCali)/MộngẢo(ChNg)
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Icon_minitimeby chinh nguyen Sun Jan 08, 2017 10:29 pm

» THƠ NÓI LÁI CỦA ĐẠI GIA
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Icon_minitimeby sơn trà Thu Jan 05, 2017 7:40 am

» MONG NGƯỜI VÁ LẠI TÌNH TÔI - Song An Châu
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Icon_minitimeby Song an Châu Tue Jan 03, 2017 5:39 pm

» GỌI THẦM - Tùy bút Song An Châu
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Icon_minitimeby Song an Châu Mon Dec 26, 2016 7:23 am

» Hai Đêm Giáng-sinh
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Icon_minitimeby chinh nguyen Tue Dec 20, 2016 5:47 pm

» Nhà thơ đứng chợ
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Icon_minitimeby chinh nguyen Sat Dec 10, 2016 4:31 pm

» XIN TẠ ƠN(2016)
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Icon_minitimeby chinh nguyen Tue Nov 22, 2016 5:05 am

» Mùa Thu bất tận/ChNg
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Icon_minitimeby chinh nguyen Mon Nov 07, 2016 10:55 pm

» Tình Thu Trao Đi/ChNg
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Icon_minitimeby chinh nguyen Fri Nov 04, 2016 7:27 am

» TÌNH HỌC TRÒ
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Icon_minitimeby Lêkhoacử Fri Oct 28, 2016 10:33 pm

» VỀ HƯU - Tùy bút Song An Châu
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Icon_minitimeby Song an Châu Mon Oct 17, 2016 3:06 am

» ĐÀN CHIM XA XỨ - Song An Châu
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Icon_minitimeby Song an Châu Wed Oct 12, 2016 7:31 pm

April 2024
MonTueWedThuFriSatSun
1234567
891011121314
15161718192021
22232425262728
2930     
CalendarCalendar
Tân Mão
MỜI KHÁCH
THỜI GIAN LÀ ....!


Gallery
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Empty
Top posters
Song an Châu (665)
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Poll_leftTrang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký I_voting_barTrang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Poll_right 
Lêkhoacử (625)
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Poll_leftTrang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký I_voting_barTrang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Poll_right 
chinh nguyen (248)
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Poll_leftTrang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký I_voting_barTrang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Poll_right 
sơn trà (221)
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Poll_leftTrang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký I_voting_barTrang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Poll_right 
Admin (192)
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Poll_leftTrang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký I_voting_barTrang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Poll_right 
Trà My (171)
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Poll_leftTrang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký I_voting_barTrang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Poll_right 
Hoàng Dũng (164)
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Poll_leftTrang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký I_voting_barTrang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Poll_right 
Lida (121)
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Poll_leftTrang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký I_voting_barTrang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Poll_right 
PCnet (87)
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Poll_leftTrang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký I_voting_barTrang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Poll_right 
TRẦN ĐỨC LAI (84)
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Poll_leftTrang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký I_voting_barTrang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Poll_right 

 

 Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký

Go down 
Tác giảThông điệp
Song an Châu

Song an Châu


Tổng số bài gửi : 665
Join date : 10/12/2009

Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Empty
Bài gửiTiêu đề: Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký   Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Icon_minitimeTue Apr 20, 2010 2:30 am

TRỜI VẪN CHƯA SÁNG
Bút ký: HOÀNG YẾN - WA
Tôi trở lại Bayou La Batre vào một buổi chiều Chúa Nhật đầu tháng 9 năm 2005. Hôm nay, vùng Đông Bắc Hoa Kỳ đang tưởng niệm, tiếc thương những nạn nhân 11/9. Mới đây mà đã 4 năm. Bây giờ, vùng Đông Nam Hoa Kỳ đang đối diện với những hậu quả của cơn bão Katrina. Bayou thuộc tiểu bang Alabama là một thành phố nhỏ: đây cũng là lý do Bayou bị bỏ quên sau thảm họa Katrina. Theo lời Ông Ba Và ng-Chủ Tịch Cộng Đồng thì ở đó có chừng 250 gia đình với khoảng 3.000 người Việt sinh sống. Katrina đã đến thăm Bayou và ra đi vội vã nhưng tổn thất và tổn thương có thể nói còn đến dài lâu. Dù không hấp hối như New Orleans, không đổ nát kinh hoàng như Biloxi, không tiêu điều như Gulfport nhưng Bayou Labatre thật sự tan tác, hoang tàn. Tuy không có người chết nhưng thiệt hại về vật chất không thể nói là nhỏ được: 80% nhà cửa đã bị nhận chìm trong nước. Đến nỗi khi nước hết ngập thì toàn bộ đồ đạc trong nhà người ta chỉ còn một cách là phải mau mau bỏ đi để khỏi hít thêm mùi hôi thối. Đa số dân Bayou sống nhờ vào biển: đàn ông đi tàu, ghe đánh cá. Đàn bà ở nhà chăm con hoặc đi làm ghẹ, đập sò. Vì sau cơn bảo người đi biển không được phép đi. Phụ nữ không còn sò, ghẹ để làm. Người người thất nghiệp. Nhà nhà khủng hoảng: lấy gì để sống qua ngày? 5 ngày, 10 ngày trôi qua trong đợi chờ và nước mắt - chờ sự lắng dịu của thiên tai – dân Bayou đi lánh nạn ở những vùng lân cận lại lục tục kéo nhau về. Về để nhìn lại căn nhà cũ, những tàu, bè, xe cộ hư hại nằm la liệt đó đây. ..Sau những ngày mưa bão, các địa danh như: Gulfport, New Orleans, Biloxi, được các phương tiện truyền thông, truyền tin nhắc đến mỗi ngày. Và tình thương dàn trải qua công tác cứu trợ không giới hạn. Riêng Bayou,chiều nay, nhờ Đài Tiếng Nói Việt Nam Hải Ngoại chuyển đến 3000 Mỹ kim của đồng bào vùng Hoa Thịnh Đốn giúp đỡ, với sự cộng tác của Mục Sư Trần Nguyên Bảo - Quản Nhiệm Hội Thánh Báp Tít Vâng Phục – Hollinger’s Island Baptist Church – tại Mobile, Alabama, một nhóm tín hữu cùng Ông Chủ Tịch Cộng Đồng tại Bayou và các thiện nguyện viên: hơn 2giờ đồng hồ phát quà cứu trợ đã được thực hiện . Số người xếp hàng đợi còn nhiều nhưng 400 bao gạo, 500 thùng mì , nước mắm, nước uống và các thứ nhu yếu phẩm khác … đã hết. Nhìn cảnh những người già cả, yếu mệt, thất vọng vì đợi mà đến lượt mình không còn gì , tôi nghe lòng xót xa quá. Một bà đứng cạnh tôi nói qua hai hàng nước mắt:
- Chúng tôi đã bỏ chạy để trốn cảnh nô dịch ở quê hương mình tưởng yên thân. Làm sao biết được còn có cảnh khổ đau nầy ở quê người. Cô ơi, chúng tôi mất hết. Mất hết rồi!
Một ông già khác nói thêm:
- Nước ngập, nhà hư, điện gas không có quá lâu. Ngày 9 và 10 vừa qua ở đây có phát cơm. Mỗi người một ít nhưng chúng tôi ấm bụng, ấm lòng.
Hôm nay nhận gạo, sẽ sống tạm ít lâu. Chưa biết những ngày tới làm sao nữa. Nhà tôi đông lắm. Già trẻ , bé lớn quen sống cùng một mái gia đình tới 15 người. Nay không còn chỗ ở, việc làm…Khổ quá!
Ai đã một lần đứng trước cảnh bể dâu mà không thấy lòng bồi hồi rung động.? Ai đã một lần thấy tận mắt, nghe tận tai nỗi cơ cực của đồng bào mà không chút xốn xang? Thực trạng của đồng bào Việt Nam tại Bayou La Batre là như thế. Nhu cầu thì nhiều nhưng phương cách giúp đỡ còn tuỳ lòng yêu thương của mỗi chúng ta. Tôi không quên tiếng than từ phía sau lưng của người nào đó:
- Bữa nay là lần phát gạo đầu tiên, biết có còn nữa hay không?
Dân Việt chúng ta vốn có bản chất cần cù, chịu khó. Nào ai muốn cảnh ăn không, ngồi rồi. Nhưng biết nói làm sao- đối với thiên nhiên- con người yếu đuối và bé nhỏ.
Xin hãy hướng về Bayou, xin hãy làm một điều lành cho đồng bào Việt Nam nơi đất khách. Xin đừng lặng im, xin đừng để người lâm nạn cất tiếng than: SAU CƠN MƯA TRỜi CHƯA SÁNG…

Bayou La Batre chiều 11thág 9 năm 2005.


HOÀNG YẾN
Về Đầu Trang Go down
Song an Châu

Song an Châu


Tổng số bài gửi : 665
Join date : 10/12/2009

Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Empty
Bài gửiTiêu đề: TÌM BẠN BỐN PHƯƠNG - Bút kỳ Hoàng Yến   Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Icon_minitimeTue Apr 20, 2010 2:41 am

TÌM BẠN BỐN PHƯƠNG
Bút ký: Hoàng Yến
Tôi qua Mỹ tháng ba . Sống ở miền Ðông gần năm tháng . Một vùng rừng cây của Virginia . Các anh em tôi thì định cư ở miền Tây nước Mỹ . Họ thường xuyên gọi thăm tôi. Ai cũng nói: Ở làm chi chỗ "khỉ ho cò gáy " đó . Qua Califonia một chuyến đi. Nhất định sẽ thấy Cali đi dễ khó về.Tôi ậm ừ cho qua chuyện . Ở đâu chẳng là Nước Mỹ? Ở đâu thì tôi cũng vẫn là tôi-Một phụ nữ Việt Nam. Trước 75 tôi đi dạy học . Dầu thời đó nghề dạy học bị chê là nghề "bán cháo phổi" nhưng đi đâu cũng được học trò thương là vui rồi. Ngày 30 tháng 4 năm 75 như một tấm lưới úp chụp xuống cuộc đời của từng người Việt miền Nam: tan tác, chia ly, tù đày , khổ đau và nước mắt gia đình tôi có cả. Ông anh tôi là lính không quân. Xa gia đình từ lúc tôi 7 tuổi. Không một lần nào gặp lại.Từ sau cái đêm Việt cộng vây nhà bắt anh vì nghi anh làm mật thám cho "lính quốc gia" ở tỉnh. Rồi anh bỏ nước mà đi. Ông chồng tôi chỉ là thầy giáo. Một giáo sư quèn tỉnh lẻ. Vậy mà một ngày kia từ trường trở về nhà thấy đám đông còn trước cửa. Và mẹ chồng tôi khóc: Con ơi , nó bị mời đi làm việc ở đồn công an rồi. Tôi hiểu ! Em gái tôi có chồng là sĩ quan Chiến Tranh Chính Trị Ðà Lạt. Cũng vừa được mời đi "học tập vài ngày". Em trai tôi mới ra khỏi Thủ Ðức nên trở về nhà sớm. Từ đó, hàng tháng chị em tôi cứ sắm sửa đi thăm nuôi. Từ Gò Gừa, Mỹ PhướcTây, Bà Bèo ra tới miền Bắc. Cay đắng, ê chề. Một lần đi xin chứng giấy thăm nuôi. Tên học trò "ngu" nhất lớp thuở nào bây giờ là cán bộ công an, hất hàm trịch thượng hỏi tôi.
- "Ổng bị tội gì đi cải tạo vậy?"
- Phản động.
Hắn làm thinh. Không buồn chào cô một tiếng. Nhìn như người không quen...
Tháng 3 năm 1982 chồng tôi từ trại tù về. Chúng tôi sửa soạn một chuyến vượt biên. Anh nói :
- Ông Ðại Úy Hương về nhà 2 tháng, làm lò trấu bán cũng khá mà biến rồi. Tới nơi rồi.
Chúng tôi đi lặng lẽ. Không thành! Hú hồn . Trở về đủ số, không mất mạng nào. Ngày kia anh lại nói:
- Mình đi nữa.
Tôi do dự:
- Thôi anh đi một mình đi. Ở tù có người thăm nuôi.
Anh đi một mình . Thoát. Nhưng cũng từ đó tôi đi vào khúc quanh ngang trái của cuộc đời. Anh đã gặp và sống với vợ người tù khác khi vào Nước Mỹ. Người phụ nữ đó có sẵn hai con . Và họ hạnh phúc có thêm một con chung. Tôi và con tôi bị bỏ quên luôn một cách không thương tiếc.

Hai mươi hai năm sau...
Tôi đặt chân đến nước Mỹ tuổi đã ngoài năm mươi. Cái tuổi của người đàn bà nhan sắc phôi pha mà bạn bè tế nhị gọi tôi là "đẹp lão". Tôi không biết đẹp cỡ nào nhưng có thể lắm "gạo trắng nước trong" làm tôi trẻ lại. Em gái tôi cùng chồng định cư ở Mỹ theo diện HO1. Nghĩa là 14 năm chúng tôi mới gặp nhau. Câu đầu tiên em nói:
- Chị qua đây rồi , để tụi em kiếm chồng cho. Ðừng sống thu mình nữa.
Tôi trợn mắt:
- Nói giỡn! Già chết âm mà chồng con gì.
Cả nhà em tôi cười:
- Ở đây 6o tuổi người ta còn tìm bạn bốn phương mà . Ðể con mở cho Dì Ba một account trên Vietsingle tha hồ Dì Ba lựa.
Tôi tưởng cháu nói chơi. Hai bữa sau tôi đang ngồi xem "Quân lệnh cuối cùng", lúc Tướng Nguyễn Khoa Nam ôm lá quốc kỳ . Tôi cảm động khóc bù non bù nọt. Tôi đau khổ. Tôi cay đắng. Tôi nhớ nỗi đau mất nước. Tôi nhớ nỗi đau nhà tan. Em rễ tôi đi cắt cỏ về cười cười, nói nhỏ với em tôi: Coi ông nào làm mai cho chỉ đi.
Cháu tôi từ phòng chạy ùa ra, kéo tay tôi :
- Dì Ba có ông nào tìm.
Tôi vui quá. Anh viết thư làm quen. Một bức thư đơn giản như vầy: Qua Mỹ theo diện HO3. Ðã ly dị. Muốn tìm bạn trong tuổi già. Tôi trả lời thư với niềm vui như mình là cô gái trẻ. Hơn một tháng sau. Anh quyết định kết hôn với tôi dù chưa gặp mặt. Nhưng anh xin được nói lời chân thật sau hết để tôi tự quyết định cuộc đời. Anh cho biết anh bị bịnh ung thư. Dù đã trị dứt 8 năm nay nhưng những di chứng không sao tránh khỏi. Tôi có sẵn lòng làm vợ anh không ?Tôi rụng rời. Hy vọng làm vợ công dân Mỹ sụp xuống như cây cổ thụ gãy ngang. Một mối tình qua "Tìm bạn bốn phương " chết tức tưởi. Dù vậy anh vẫn thỉnh thoảng thư thăm tôi . Tôi đã không vượt qua được chính mình...

Hai tháng sau...
Tôi quen một người khác. Anh có cái tên rất đẹp: một áng mây cuối trời trong buổi hoàng hôn –Vân Hoàng - Anh cũng qua Mỹ diện HO. Ly dị vợ mới hơn hai năm nay. Thư qua tin lại. Lần đầu anh gọi tôi. Giọng thật trầm ấm của người đàn ông Bắc. Tôi mê liền. Anh bảo anh gốc Bắc. Gia đình vào Nam năm 54. Nhận Nha Trang làm quê hương. Mỗi lần nghe tiếng anh tôi lại nhớ đến ông thầy dạy Việt Văn của tôi năm Ðệ Nhị. Anh chỉ có một con gái. Ðã lập gia đình và ba cháu ngoại. Tất cả đều ở riêng. Còn tôi có một con trai và ba cháu nội. Càng chuyện trò tôi càng thấy thương anh hơn, hiểu anh hơn. Không biết từ lúc nào tôi thấy mình say mê đắm đuối như cô gái tuổi vừa đôi muơi. Chính tôi cũng không tin người phụ nữ tuổi 55 như tôi lại có được tình yêu mãnh liệt như thế. Tôi viết:

Nước trăm sông vẫn xuôi về biển,
Tình vẫn còn xanh, dẫu lục tuần,
Một chút duyên nhau trên xứ lạ,
Mới đây, mà ngỡ đã trăm năm.

Mỗi sáng tôi check mail. Thấy thư anh là lòng vui thoả. Buổi trưa từ chỗ làm anh gọi cho tôi hỏi thăm vài câu: Ðang làm gì? Hôm nay ăn gì? Vậy mà tôi vui lắm. Tối về, anh gọi cho tôi . Chúng tôi trò chuyện rất khuya. Có hôm anh bỏ tôi chờ đến 2 h sáng khi anh bận đi họp với anh em cựu tù nhân chính trị. Anh bảo thôi lần sau đừng chờ như vậy . Nhưng tôi ngang ngang gởi anh suy nghĩ của lòng mình:

Chờ
Em vẫn chờ anh như nắng hạn chờ mưa,
Như nửa khuya chờ mặt trời buổi sáng ,
Như người tù trông chờ ngày mãn hạn,
Như người vợ chờ chồng chinh chiến đi xa.

Em chờ anh như mắt lệ nhạt nhoà ,
Chờ lau ráo bởi bàn tay lãng tử,
Hạnh phúc nào tự nhiên mà có chứ
Nếu không ươm mơ, xây đắp từng ngày?

Em chờ anh! Chờ từng phút. Ðợi từng giây,
Yêu như thuở tuổi đời vừa đôi tám,
Anh còn nói:Thôi bây giờ già lắm.
Chờ làm chi? Ðợi nữa mà làm chi?

Xa quê hương, không hẹn được ngày về,
Cho em đợi. Dù trăm năm vẫn đợi.

Người ta nói: Rỗ rá cạp lại mấy khi mà hạnh phúc? Ðã ly dị một lần cũng có thể ly dị lần thứ hai. Tuổi già trái tính trái nết. Sai lần nầy không còn cơ hội sửa sai đâu v.v và v.v. Chúng tôi bỏ mặc ngoài tai những lời bàn. Chúng tôi gặp nhau.
* * *
Anh chở tôi đi hết đoạn đường có hai hàng cây đang đổi màu lá đỏ, cam, vàng rất đẹp của mùa thu. Chúng tôi đi giữa mùa thu của Virginia. Tôi vui quá! Dáng anh có phần chậm chap một chút. Anh đã 58 tuổi rồi còn gì. Hàm râu cắt tỉa rất khéọ Ðôi mắt u buồn, mệt mỏi . Nhưng nụ cười anh khi dang tay đón tôi thì rất tươi. Giọng anh rất ấm. Ngồi bên bờ sông Potomac chiều thu. Lạnh và buồn êm đềm. Tôi thấy thương anh nhiều quá đỗi. Sau năm 75, cuộc đời anh là những tháng ngày gian khó. Sau năm 75, cuộc đời tôi tan tác thê lương.
Xa quê hương, gặp nhau trên vùng đất lạ còn chút thương yêu nầy chúng tôi đã đổi trao nhau. Anh cảm thương cuộc đời tôi đầy bi lụỵ. Tôi tôn trọng anh, tôn trọng nỗi buồn của anh. Chỉ có vậy thôi. Chúng tôi gặp nhau: Muộn màng nhưng hạnh phúc. Cảm ơn cuộc đời chưa đưa chúng tôi vào ngõ cụt. Cảm ơn anh tình nguyện làm bóng mát cho tôi nương tựa đến cuối đời. Dù "tha phương cầu thực" nhưng vẫn còn trong anh , trong tôi: sắc cờ, màu da, lý tưởng và còn cả tình người.
HOÀNG YẾN



Được sửa bởi Song an Châu ngày Tue Apr 20, 2010 2:49 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
Song an Châu

Song an Châu


Tổng số bài gửi : 665
Join date : 10/12/2009

Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Empty
Bài gửiTiêu đề: LẤY CHỒNG XA XỨ - Bút Ký Hoàng Yến   Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Icon_minitimeTue Apr 20, 2010 2:46 am

LẤY CHỒNG XA XỨ
Bút ký: HOÀNG YẾN
*Viết trong ngày hấp hối của Hương Giang.

Theo chân Khải và Tạo tôi bước vào phòng 175 của Bệnh viện X. Trước mắt tôi là một cô gái trẻ. Cô nằm thiêm thiếp. Tôi để mặc cho nước mắt tuôn tràn. Hương Giang đó sao? Cô bạn rất thân của tôi hồi Tiểu học. Đẹp thuỳ mị, dịu dàng. Mái tóc dài nửa lưng, che làn má mịn. Bây giờ gầy tọp, xanh xao… Qua Mỹ mười lăm năm tôi mới nghe tin bạn.Thư cho tôi hồi tháng sáu năm 2004, Hương Giang viết:

Sàigòn ngày 24 tháng 6 năm 2004.
Vân Khanh nhớ,
Nhờ gặp lại Tường Loan ở cư xá Tự Do hôm Chúa Nhật mà Giang có được địa chỉ của bạn. Mừng quá! Gởi thư liền! Hương Giang muốn báo cho Vân Khanh một tin vui. Tháng mười nầy Giang sẽ theo chồng đi Mỹ sau đám cưới. Biết ai không? Anh Tòan đó. Kể cũng lạ thiệt. Hồi đó mình rất ghét anh ấy. Người gì mà kỳ khôi. Giờ tan trường nào cũng làm cái đuôi của bọn con gái rất kiên nhẫn. Sau năm 75, cả nhà anh vượt biên. Đùng một cái biến mất khỏi cư xá Bắc Hải. Thành ra đường về Ngã Ba Ông Tạ vắng chi lạ Khanh à.
Giang buồn mấy tháng. Thì ra “ phải lòng” hồi nào không hay. Vân Khanh biết không Giang tốt nghiệp Đại Học xong là đi làm liền. Bà cô của Giang có một khách sạn nằm trên đường Gia Long- gần bùng binh Ngã Sáu - Sàgòn đấy.
Thế rồi mới năm ngoái thôi Giang gặp lại anh Toàn trong lần anh làm Việt Kiều hồi hương. Anh trọ lại khách sạn hai tuần để đi một vòng Sàigòn và ngoại ô cho thoả lòng mong nhớ. Anh gần bốn mươi tuổi nhưng trông trẻ lắm. Anh Toàn kể hết cho Giang nghe về gia cảnh của anh. Qua Mỹ năm 75. Năm 90 anh lập gia đình. Có một cô con gái. Giang có xem ảnh. Xinh xắn và rất giống anh. Năm 98 thì hai người ly dị nhau. Theo lời anh kể: Có những bất đồng và tổn thương không còn hoà đồng và hàn gắn được. Anh ngỏ lời cầu hôn. Giang lừng khừng mãi. Không phải vì Giang chê anh lớn tuổi. Cũng không phải vì anh đã có một đời vợ. Nhưng Giang nghe kể rằng: cuộc sống ở Mỹ không giống Việt Nam. Một xứ sở của văn minh và cơ hội. Dễ kiếm tiền nhưng khó tìm được tình thương. Giang sợ cảnh lấy chồng xa xứ. Nói dại: Lỡ mình có bị ngược đãi không ai binh vực, ủi an. Lỡ mình ốm đau không người thân rõ khổ. Anh Toàn hiểu ra những suy tư của Giang và hứa: Em đừng lo. Anh đã một lần dang dở. Anh biết trân quí hạnh phúc gia đình mà. Chỉ sợ qua Mỹ năm ba năm, mọi sự ổn định rồi em nằng nặc đòi chia tay với anh như cô vợ cũ chắc anh chết. Giang cảm động quá Vân Khanh à.
Thật lòng, Giang không muốn bỏ Mẹ Giang ở lại. Bố của Giang vượt biên từ năm 82 và có vợ khác rồi. Mẹ Giang đau khổ, già nua, nghèo thiếu. Giang mới đi làm, chưa giúp mẹ bao nhiêu ngày lại lấy chồng xa xứ…
Mà thôi! Biết đâu khi làm việc ở quê người Giang có điều kiện lo cho Mẹ hơn. Phải vậy không Vân Khanh?
Anh Toàn hiện sống một mình ở thành phố Mobile, tiểu bang Alabama. Giang nghe nói Bố của Giang cũng ở đó. Nhưng mà anh Toàn bảo có những tiểu bang trên nước Mỹ rộng lớn hơn cả nước Việt Nam. Thành phố Sàigòn tuy vậy mà nếu không chịu tìm nhau chưa chắc ai đã gặp ai. Huống chi…
Qua Mỹ, Giang sẽ liên lạc với Vân Khanh liền. Chúc sức khoẻ và tạm biệt bạn.
Bạn cũ,
Hương Giang.
***
Các bác sĩ và y tá tại bệnh viện X rất mừng khi nghe nói tôi là bạn thân của Hương Giang.Theo chồng về Mỹ được một năm. Hương Giang đã ở bệnh viện chín tháng. Chín tháng qua không có sự chăm sóc của Toàn.
Cô y tá kể :
- Có một người đàn ông trung niên hay mang hoa và quà đến thăm Giang. Chúng tôi được ông cho biết là bạn. Cô ấy bị ung thư máu. Lúc còn tỉnh nguyện vọng của cô là được trở về Việt Nam, chết tại quê nhà. Người chồng của cô bỏ đi luôn sau khi có kết quả xét nghiệm. Chúng tôi không liên lạc được.
Tôi nhìn bạn. Thương biết chừng nào! Bệnh viện X đã tận tình cứu giúp Giang nhưng không thể. Phương cách sau cùng đầy lòng nhân ái của các” Từ Mẫu” tại đây là sẵn sàng đem Mẹ của Hương Giang sang để đón xác con về. Rất tiếc thời gian tìm kiếm bà thật khó. Tuần qua, một bác sĩ người Việt duy nhất của bệnh viện đã thất vọng kêu lên:
- Bà ấy có trả lời điện thoại nhưng không nói tiếng giống tôi. Tôi không hiểu.
Khải nhận số phone và gọi ngay. Tiếng bà mẹ của Hương Giang ở đầu dây thảng thốt và nức nở. Chúng tôi chợt hiểu ra. Tiếng nói của cô Bác sĩ diễn tả là cách phát âm của người Huế. Còn cô là người miền Nam, lại nói giỏi tiếng Mỹ hơn tiếng Việt vì rời Việt Nam từ khi còn rất bé.
Trong phòng bệnh, tất cả chúng tôi thấy nhẹ lòng hơn. Trong vòng một tuần lễ thôi mẹ của Giang sẽ sang đây. Ngoài hành lang có bóng người đàn ông trung niên bước vội. Tôi tưởng anh Toàn. Nhưng không! Bố của Giang. Ông ra hiệu cho tôi ra ngoài và thì thầm:
- Đừng nói với ai Bác là bố của Hương Giang. Bác thương con Bác lắm. Nhưng công khai nhìn con lúc nầy Bác không thể. Hãy tha thứ cho Bác.
Tôi nhìn mái tóc muối tiêu khuất dần cuối hành lang vắng, lòng quá ngậm ngùi. Ôi! Hương Giang ! Cô bạn thân của tôi. Có thể nào những ưu tư khi lấy chồng xa xứ của Giang bây giờ lại là sự thật? Mẹ của Hương Giang thật đáng thương. Tuổi già cô độc: Không chồng, không con.Tôi tự hỏi tôi phải làm gì đây cho một cảnh trạng quá bi thương của người bạn cũ? Hương Giang ơi! Ngày nào bạn ra đi theo gió nội mây ngàn Khanh chỉ mong một điều: Nơi cõi vĩnh hằng bạn chấm dứt mọi khổ đau về hạnh phúc phù du của lần lấy chồng xa xứ.

HOÀNG YẾN.
Về Đầu Trang Go down
Song an Châu

Song an Châu


Tổng số bài gửi : 665
Join date : 10/12/2009

Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Empty
Bài gửiTiêu đề: ĐẤT KHÁCH GẶP NHAU - Bút ký Hoàng Yến   Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Icon_minitimeTue Apr 20, 2010 2:55 am

ĐẤT KHÁCH GẶP NHAU
Truyện ngắn: HOÀNG YẾN - WA

Giữa những âm thanh hỗn độn của buổi họp chợ sớm mai người ta nghe tiếng kêu thất thanh , thảng thốt:
-Trời ơi! Trời ơi! Mẹ ơi!
Tiếng bước chân chạy huỳnh huỵch. Tiếng hò hét vọng đuổi:
-Bắt lấy nó.Bắt lấy nó đi. Cướp! Cướp đó!
Một thanh niên còn rất trẻ ngã sóng soài trên nền gạch , trước cửa hiệu buôn lớn nhất nhì tỉnh : Hội Nguyên Hàng. Thế là cơn mưa đòn tới tấp phủ xuống. Những người đàn ông mặc thường phục tay vun vút cây đòn gánh vừa quơ được của các bà bán hàng gần đó. Lạ chưa?Người chung quanh sao lại cũng góp tay vào, đánh như đánh đòn thù. Cho đến khi thanh niên ấy nằm bất động.
- Chết rồi! Thôi ! Đi!
Đám đông tụm lại nhanh thế nào thì cũng tản ra nhanh thế đó. Người đứng gần nhất kịp nghe tiếng thều thào của anh thanh niên:
- Tôi không phải là kẻ cướp. Tôi vượt biên, bị bắt.
Một cô gái trẻ tiến lại gần:
- Anh cố gắng đứng lên đi. Hãy theo tôi.
Người ta thấy cô gái chở chàng thanh niên trên chiếc Honda chạy lướt qua khu phố. Năm phút sau một toán người có vũ trang được chở tới. Họ nhảy xuống xe. Nhìn những vệt máu bắt đầu khô sẫm trên nền gạch. Lại kéo nhau đi.
Người ta không hiểu gì hết. Mọi việc xảy ra bất ngờ quá. Nhanh chóng quá.

* * *
Ăn hết tô cháo nóng, Nam thấy đầu nhẹ nhàng hơn. Chàng kể lại:
- Sau ngày 30 tháng 4 , ba tôi đi vào trại tù cải tạo. Tôi là anh cả của bốn đứa em trai. Bỗng dưng mà “quyền huynh thế phụ”.Mẹ tôi nhờ tập tành đi buôn chuyến, kiếm ra tiền nuôi con, thăm chồng.Tuần trước, có người quen tốt bụng , cảm thương hoàn cảnh gia đình tôi. Họ tổ chức chuyến vượt biên, cho tôi “quá giang”.Bước chân xuống vùng biển Vàm Láng – Gò công – tôi cho rằng cuộc đời mình may mắn. Rạng sáng ngày sau ra khỏi hải phận là vững niềm tin ở tương lai. Nhưng lúc chiếc ghe nhỏ cuối cùng bị lộ, tôi biết mình sẽ gặp rắc rối đây. Nhờ nhanh chân tôi bám đuợc chuyến xe đò Vàm Láng – Gò Công. Tưởng thoát. Không ngờ , bị nhận diện, bị săn đuổi. Người ta không bắn bỏ nhưng họ muốn bắt sống với mục đích tìm vàng. Khi tôi phóng khỏi xe đò , ù té chạy vào căn nhà bên đường Đốc Phủ Thứ , hai con chó nhà đó dữ quá. Tôi dội ngược. Băng vào con hẻm. Xông đại vào nhà kia. Người ta đang nấu nướng. Một phụ nữ trung niên hất nguyên chão trứng vào người tôi. Đóng sầm cửa lại. Bí quá tôi phóng rào vào ngôi nhà xưa. Tôi thì thầm vào tai bà cụ già:
- Cụ ơi cho con trú đỡ. Người ta sẽ bắt con. Cậu là ai? Tội gì?
- Con vượt biên hụt.
Bà cụ vụt quì xuống, lạy như tế sao:
- Cậu làm ơn đi đi. Con tôi cũng vượt biên, mới bị tù …
Tôi phải đi.
- Cô Huyền thấy rồi đấy!Người ta rượt đuổi. Người ta vu tôi là kẻ cướp .Báo hại tôi bị no đòn.Gần mất mạng. May mà bọn chúng không biết số vàng tôi còn giữ trong lai quần, gấu áo.
Nam cởi chiếc áo ra. Lấy hết những khâu vàng mẹ chàng đã kết vào áo để phòng thân trao cho Huyền. Huyền lắc đầu:
- Anh đừng làm như vậy!Ba và anh của Huyền đã chết trong ngày 30 tháng 4 . Lúc di tản từ Đà Nẵng. Mẹ Huyền đau tim , nghe tin xong là bỏ Huyền lại một mình. Anh thấy đó nhà vắng, mênh mông. Anh cứ ở đây đến khi nào bình phục rồi sẽ tính sau.
Nam nhìn Huyền ái ngại. Dù gì , một nam một nữ sống như vầy lâu ngày quả là không tiện. Hoàn cảnh chàng bây giờ còn biết tính sao? Sự tình lậu ra ngoài có nước Huyền chết mà Nam cũng chết. Sự nhầm lẫn đáng tiếc, với trận đòn dã man chết người mà Nam đã hứng chịu , nghĩ đến nghe lạnh cả sống lưng. Nam không trách đồng bào mình. Khổ quá mà! Nghe tới ăn cướp ai không ghét? Cướp nước, cướp nhà, cướp người , cướp của, cướp vợ, cướp con…Cướp gì cũng là cướp mà thôi. Chỉ khác nhau hình thức và phương cách. Ngao ngán quá!Còn nỗi đau nào lớn hơn cảnh nước mất nhà tan? Gia đình của Nam, gia đình của Huyền chỉ là những tế bào nhỏ của một xã hội Nam Việt Nam hầu như bị hoà tan trong khói màu máu lửa.Nói sao cho cạn cùng niềm đau thương bất tận.Người người phơi thây trên đồi cao, bãi vắng. Người người chịu cảnh thuỷ tang, thuỷ táng giữa biển khơi. Người người dở sống dở chết.Người người lở khóc lở cười. Người tỉnh, người điên….

* * *
Ngày 30tháng 4 năm1975 -- Ngày 30 tháng 4 năm 2005.
30 năm với biết bao cảnh đời dâu bể. Nam bây giờ là ông chủ của một 1 HOUR PHOTO tại San Jose. Buổi chiều kia, nhìn bức ảnh chân dung người thợ vừa hoàn tất Nam giật mình. Có phải là Huyền không? Ân nhân ơi, bây giờ sống ra sao? Một cô gái không còn cha mẹ anh em chỉ có một tuần sau ngày mất nước. Nhưng tấm lòng cô thiếu nữ Việt Nam đó can đảm và nhân hậu vô cùng. Nam nóng lòng muốn gặp lại quá đi thôi. Nam sẽ làm gì để đáp đền ơn cứu tử? Năm 75 ấy, sau ba tháng giấu chàng như giấu thuốc nổ trong nhà. Không biết cả hai sẽ tan xác lúc nào nếu Việt Cộng mà biết được. Huyền lại nhường chỗ giúp Nam đi, với lý luận: Nữ ở lại ít nguy hiểm đến tính mạng hơn. Gặp nhau tình cờ. Chia tay bất ngờ. Có chút gì gọi là ĐỊNH MỆNH ở cảnh ngộ nầy không? Nếu chút nữa đây hai người xưa gặp lại nhau trên đất khách?Vùng đất TỰ DO xin đừng nhắc chuyện tình thù.

HOÀNG YẾN
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký   Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Trang VĂN_HOÀNG YẾN - Truyện Ngắn- Tùy Bút - Bút Ký
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
CHÂN TRỜI TÍM :: VĂN :: Nhật ký ,Tùy bút,đoản khúc-
Chuyển đến