Vì sao Đức Phật khuyên ăn ngày một bữa ?
Khi xuất gia tìm đường học đạo , Đức Phật tu theo lối khổ hạnh rất thịnh hành ở Ấn Độ thời bấy giờ . Qua sáu năm tu tập , thân xác gầy mòn theo thời gian làm cho trí tuệ lu mờ , không ổn định . Vì vậy Ngài quyết định rời bỏ cách tu tập này trở lại ăn uống bình thường .Vì Ngài nghĩ :"Trí tuệ sáng suốt chỉ có trong một thân thể tráng kiện ."
Bất cứ việc gì , tu tập cũng thế , miệt mài ngày đêm không tốt , phải có sự ngủ , nghỉ ngơi ...... thì ăn uống cũng thế .Ăn nhiều thì tức bụng đâm ra béo phì , ăn ít thì ốm o , gầy mòn , kiệt sức . Vậy thì làm vừa phải là con đường đúng nhất gọi là TRUNG ĐẠO .
Câu chuyện Đức Phật dạy Sona như sau :
Sona sinh ra trong một gia đình giàu có nhưng sau khi nghe Đức Phật giảng, y tuân theo lời dạy và trở nên miệt mài thực hành tất cả các giới luật. Sự nhiệt tình của y quá mãnh liệt đến nổi y đi lên đi xuống con đường gần nhà cho đến khi rách nát cả chân và con đường giống như được một người đồ tể lê bước.
Ở nơi xa, Đức Phật thấy tất cả điều này và Ngài nhận ra rằng Sona rất thành thật, nhưng y làm tất cả điều này thái quá. Sona hết lòng hiến dâng, nhưng y không biết làm thế nào để duy trì được sự thăng bằng, vì thế, Đức Phật quyết định đến chỗ Sona cư ngụ.
Trong khi đó, Sona bắt đầu suy nghĩ, "Tôi đang làm rất siêng năng theo những gì Đức Phật dạy, nhưng dường như tôi đi không đến đâu và không tiến bộ. Điều gì sẽ đến nếu tôi quay lại nhà nơi mà sự giàu có đang chờ đợi tôi? Tôi có thể sử dụng sự giàu có đó giúp đỡ người khác thay vì làm một sư cố gắng mà dường như không có kết quả gì ở đây."
Khi Đức Phật gặp y, Ngài nói "Sona, không phải con đang suy nghĩ điều này hay sao? Con đang suy nghĩ trở lại đời sống trần tục phải không?" Sona trả lời, "Vâng, con đang nghĩ như vậy bởi vì con thực hành không có kết quả." Và Đức Phật nói, "Trước khi con trở thành một nhà sư, con là một nhạc sĩ giỏi. Con đàn rất hay, nhất là đàn dây và khi những sợi dây đàn bị căng con có thể đàn hay được không?"
Sona trả lời, "Không, dĩ nhiên là không.".
"Khi những sợi dây đàn quá chùng con có thể đàn hay được không?"
"Không, con không thể đàn hay được."
Đức Phật dạy y bằng cách nói: "Thực hành tinh thần cũng y như vậy; nếu con quá háo hức để đạt được mục đích của mình, để tới một chốn nào đó, thì nó giống như lên dây đàn quá căng và rồi con sẽ thất bại."
Bàn về chuyện ăn ngày ba bữa : SÁNG_TRƯA_CHIỀU .
Ăn nhiều thì tức bụng , lại bận rộn vì lo cho sự ăn uống . Ăn ít thì đói . Cho nên chỉ ăn vừa . Giữa ba bữa Ngài dạy nên chọn ăn bữa trưa là vừa phải . Chia thời gian ăn ra làm đôi , chọn ở giữa là hợp lý .
Thế nào là TRUNG ĐẠO (con đường ở giữa ) .Trong tam Luận Tông cho tám điều “chẳng” là trung Đạo:
1.-Chẳng sanh .
2.-Chẳng diệt .
3.-Chẳng đoạn .
4.-Chẳng thường .
5.-Chẳng một .
6.-Chẳng hai .
7.-Chẳng lại .
8.-Chẳng đi.
Nếu ta đem ra hòa hiệp là:
1.-Chẳng một cũng chẳng hai .
2-Chẳng thường cũng chẳng đoạn .
3-Chẳng lại cũng chẳng đi .
4.-Chẳng sanh cũng chẳng diệt.
Ấy gọi là Trung Đạo.
Trong kinh Niết Bàn quyển 29, bàn về cái Trung âm có nói:
Nhục nhãn chẳng thấy được Trung âm phải có Thiên nhãn mới thấy được.
Cái Trung âm có ba cách ăn:
1.- Tự thực: Suy nghĩ đến món ăn, tức là ăn no.
2.- Xúc thực: Đụng tới món ăn, tức là ăn no.
3.- Ý thực: trong ý cho là thức ăn, tức là ăn no.
Đức Phật tự nhận rằng Ngài chỉ là một người như chúng ta, Ngài sinh ra , sống và lớn lên , chết đi như một con người bình thường . Nhưng con người của Ngài đã trở thành một nhân vật siêu phàm nhờ vào bộ óc trí tuệ . Ngài không bao giờ tự nhận cho mình là thần linh , một giáo chủ ......Ngài chỉ là một vị THẦY , tùy bệnh mà cho thuốc .
Ngài cũng dạy rằng :
"Hỡi nầy các Tỳ Khưu, có hai cực đoan mà hàng xuất gia phải tránh: Sự dể duôi trong dục lạc là thấp hèn, thô bỉ, phàm tục, không xứng phẩm hạnh của bậc Thánh nhơn, và vô ích. Sự thiết tha gắn bó trong lối tu khổ hạnh là đau khổ, không xứng phẩm hạnh của bậc Thánh nhơn, và vô ích. Từ bỏ cả hai cực đoan ấy, Như Lai đã chứng ngộ con đường Trung Ðạo, là con đường đem lại nhãn quan và tri kiến và đưa đến an tịnh, trí tuệ cao siêu, giác ngộ và Niết Bàn" .
Giữa hai hai cực đoan mà Đức Phật dạy nên từ bỏ đó là: khổ hạnh ép xác và hưởng thụ dục lạc đều không tốt .Muốn sống để tồn tại tu hành giải thoát thì nên đi con đường TRUNG ĐẠO . Đó là lý do vì sao Ngài khuyên nên ăn ngày một bữa vào buổi trưa .