GỬI EM MỘT THOÁNG ĐÔNG LÊ
Ở nơi đây là nơi anh làm việc,
Anh yêu thương bằng cả tâm hồn,
Gắn bó đời mình tần tảo sớm hôm,
Hai tiếng Đồng Lê sao mà xao xuyến vậy.
Dẫu lưu lạc ở đâu trên đất nước,
Hay tham quan Lào - Thái - Bắc Kinh,
Lòng dạ vẫn ngóng trông một miền sơn cước,
Mà nhạc sỹ Trần Hoàn đã khắc đậm vào tim.
Nếu dẫn em đến thăm nơi đó
Em sẻ hỏi rằng: “Bồi sắn thế nào anh?”
Ở nơi chúng mình thường chăn trâu thuở nhỏ
Chắc nay đã xanh rờn những thảm chè xanh!
Bóng dáng quê hương còn nguyên nét cũ
Vẫn cây xoài bóng mát buổi ban trưa,
Vẫn mái trường xưa, khóm mít, rặng dừa
Vẫn tiếng còi tàu vào ga gọi bạn.
Cái đổi thay là điện, đường, trường, trạm
Đã khác xưa, không lối nhỏ quanh co
Xuyên Á dẫn em đến với Cha Lo
Hay đến Ba Tâm không còn con đò nhỏ.
Làng em ở ngày xưa còn đó
Nhưng tên làng đâu phải như xưa
Lưu Thuận tiểu khu tên gọi bây giờ
Con đê nhỏ nay đã thành đường lớn.
Nhớ không em? Bờ ao nơi đùa giỡn,
Nay Thiên Nga chuyển đổi miệt vườn,
Hồ hỡi ngày đêm khách tới tham quan
Nhâm nhi tách cà phê đợi bạn.
Thôi thế nghe em! chén thời gian đã cạn
Anh uống say trong một thoáng Đồng Lê
Vui sướng biết bao trong hơi ấm bạn bè
Mong gặp lại, đợi ngày về em nhé.
Trần Đức Lai - Thu 2011
*Dong Le-mot thi tran mien Tay Quang Binh