CHÂN TRỜI TÍM
CHÂN TRỜI TÍM
CHÂN TRỜI TÍM
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

CHÂN TRỜI TÍM

Diễn ĐÀN Thơ Văn
 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  GalleryGallery  PublicationsPublications  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Latest topics
» VINH BIET ANH SONG AN CHAU, Manager Blog CTT
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Icon_minitimeby chinh nguyen Sun Jan 28, 2024 8:29 am

» TIN BUON
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Icon_minitimeby chinh nguyen Fri Jan 26, 2024 4:06 pm

» Mừng Xuân Giáp Thìn 2024
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Icon_minitimeby chinh nguyen Mon Jan 01, 2024 2:05 am

» Mừng Xuân Quí Mão 2023
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Icon_minitimeby chinh nguyen Sun Feb 05, 2023 10:16 pm

» LA THU NGO/CN-HNT
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Icon_minitimeby chinh nguyen Sat Nov 05, 2022 8:00 pm

» Đời như chiếc lá thu phai
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Icon_minitimeby Lêkhoacử Mon Jan 27, 2020 8:26 am

» MẤY GIÒNG LƯU BÚT/CN-HNT
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Icon_minitimeby chinh nguyen Thu Sep 19, 2019 8:45 pm

» MƯA – BÌNH LONG
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Icon_minitimeby Ngô Việt Sương Fri Apr 13, 2018 6:51 pm

» HOÀI NIỆM TUỔI THƠ
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Icon_minitimeby TRẦN ĐỨC LAI Wed Mar 21, 2018 8:08 am

» Năm Gà Nói Chuyện Cà Kê
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Icon_minitimeby sơn trà Tue Jan 31, 2017 4:32 am

» CHÚC TẾT ĐINH DẬU - Ban Diều Hành CTT
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Icon_minitimeby Song an Châu Mon Jan 23, 2017 8:13 am

» Tin mới
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Icon_minitimeby chinh nguyen Tue Jan 10, 2017 4:31 pm

» BếnMong(NCali)/MộngẢo(ChNg)
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Icon_minitimeby chinh nguyen Sun Jan 08, 2017 10:29 pm

» THƠ NÓI LÁI CỦA ĐẠI GIA
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Icon_minitimeby sơn trà Thu Jan 05, 2017 7:40 am

» MONG NGƯỜI VÁ LẠI TÌNH TÔI - Song An Châu
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Icon_minitimeby Song an Châu Tue Jan 03, 2017 5:39 pm

» GỌI THẦM - Tùy bút Song An Châu
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Icon_minitimeby Song an Châu Mon Dec 26, 2016 7:23 am

» Hai Đêm Giáng-sinh
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Icon_minitimeby chinh nguyen Tue Dec 20, 2016 5:47 pm

» Nhà thơ đứng chợ
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Icon_minitimeby chinh nguyen Sat Dec 10, 2016 4:31 pm

» XIN TẠ ƠN(2016)
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Icon_minitimeby chinh nguyen Tue Nov 22, 2016 5:05 am

» Mùa Thu bất tận/ChNg
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Icon_minitimeby chinh nguyen Mon Nov 07, 2016 10:55 pm

» Tình Thu Trao Đi/ChNg
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Icon_minitimeby chinh nguyen Fri Nov 04, 2016 7:27 am

» TÌNH HỌC TRÒ
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Icon_minitimeby Lêkhoacử Fri Oct 28, 2016 10:33 pm

» VỀ HƯU - Tùy bút Song An Châu
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Icon_minitimeby Song an Châu Mon Oct 17, 2016 3:06 am

» ĐÀN CHIM XA XỨ - Song An Châu
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Icon_minitimeby Song an Châu Wed Oct 12, 2016 7:31 pm

» Trang Tranh Thơ Trà My
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Icon_minitimeby Trà My Wed Oct 12, 2016 12:48 pm

March 2024
MonTueWedThuFriSatSun
    123
45678910
11121314151617
18192021222324
25262728293031
CalendarCalendar
Tân Mão
MỜI KHÁCH
THỜI GIAN LÀ ....!


Gallery
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Empty
Top posters
Song an Châu (665)
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Poll_leftMÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA I_voting_barMÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Poll_right 
Lêkhoacử (625)
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Poll_leftMÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA I_voting_barMÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Poll_right 
chinh nguyen (247)
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Poll_leftMÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA I_voting_barMÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Poll_right 
sơn trà (221)
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Poll_leftMÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA I_voting_barMÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Poll_right 
Admin (192)
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Poll_leftMÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA I_voting_barMÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Poll_right 
Trà My (171)
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Poll_leftMÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA I_voting_barMÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Poll_right 
Hoàng Dũng (164)
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Poll_leftMÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA I_voting_barMÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Poll_right 
Lida (121)
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Poll_leftMÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA I_voting_barMÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Poll_right 
PCnet (87)
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Poll_leftMÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA I_voting_barMÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Poll_right 
TRẦN ĐỨC LAI (84)
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Poll_leftMÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA I_voting_barMÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Poll_right 

 

 MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA

Go down 
Tác giảThông điệp
Admin
Admin
Admin


Tổng số bài gửi : 192
Join date : 28/11/2009

MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Empty
Bài gửiTiêu đề: MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA   MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA Icon_minitimeTue Nov 06, 2012 8:11 am


MÙA GIÓ HEO MAY
Hoàng T. Thanh Nga

Ông Bình lần theo lối mòn nhỏ vào rừng, cánh rừng mênh mông hoang dã trong khu park rộng lớn. Mặt trời bị che khuất bởi tàng cây dày đặc, cố xiên qua kẽ lá hở hiếm hoi những vệt hoa nắng, gió luồn qua tán lá reo vi vu, mát rượi. Vài người Mỹ đi phía trước, thỉnh thoảng có ông cúi xuống nhặt mảnh giấy kẹo bé xiu rơi rớt, bỏ vào túi quần, bởi thế lối mòn trong rừng không vương chút "bụi trần", chỉ có lá khô trải thảm dưới chân xào xạc.
Đám người phía trước đã rẽ sang hướng khác. Ông Bình vẫn lần theo lối cũ tha thẩn một mình. Ông có một niềm cảm xúc lạ kỳ với rừng cây chập chùng, thung lũng thâm sâu, có vẻ như tiền kiếp ông là muông thú trong rừng, hay thân cây cổ thụ?
Đắm mình trong không gian cô tịch, tay nâng niu từng chiếc lá cánh hoa, ông ngước nhìn đám cây từ dưới thung lũng thăm thẳm vươn lên cao vút, mang đám dây chùm gởi bao quanh rậm rạp xanh rì. Chim chóc chuyền cành chanh chách nghe vui.
Phía trước mặt là hồ nước trong xanh rộng lớn, rảo bước đến bên hồ ngồi nghỉ chân, đi nãy giờ ông cũng đã mỏi. Gió mang hơi nước mát lạnh, bầu trời xanh với dải mây trắng, lộng bóng nước chao dao. Một nàng thiên nga đủng đỉnh bơi lội…
Lạ!...thường thì vit trời đi cả bầy, sao "nàng" này lẻ loi có một mình? Ông lặng ngắm con thiên nga. Cũng là giống loài vịt, nhưng vịt trời có cái cổ cao thanh tú, con mắt nhỏ long lanh ướt rượt dễ thương, "sang" hơn mấy chị vịt nhà nhiều. Nhìn con vit đủng đỉnh, bỗng nhiên ông muốn bắt lấy nó.
Ông xắn quần lội xuống hồ, nó cũng bơi gần đây thôi, chỉ vài bước chân và cái sải tay là tóm được chị ta ngay thôi mà. Bỗng ông hụt chân!... chới với thảng thốt giữa giòng, con vịt bơi xa dần…
Giật mình tỉnh dậy, tim vẫn còn đập mạnh bởi giấc mơ vừa qua. Ông quờ tay sang bên cạnh, chiếc giường trống trải thênh thang, lạnh ngắt. Vợ ông đã sang với con gái ở bang khác từ mấy tháng nay, để trông nom cháu ngoại. Căn nhà hồi mới từ VN qua đông đúc vui vẻ, chật chội, giờ đây vắng lặng thừa thãi. Các con đã trưởng thành ra riêng hết, mấy đứa con gái theo chồng đi xa. Vợ ông nhớ con, thương cháu, nên đi "thăm" chúng dài hạn, lâu lâu mới ghé về ít ngày, để một mình ông ở nhà giữ "chùa bà Đanh"!...

Những bà mẹ VN là thế!... Khi con còn nhỏ, lo chăm sóc con, bỏ quên chồng. Con lớn khôn có gia đình riêng, mấy ông vừa mừng vì con đã trưởng thành, bớt được gánh lo, vừa mừng vì sắp được vợ …chú ý tới mình, không ngờ "số phận" càng “thê thảm” hơn!...
Lần đầu tiên bà đề nghị qua ở với con gái vài tháng, ông thấy...khỏe, vì được hưởng "thái bình", lỗ tai đỡ bị tra tấn. Từ khi bắt đầu lớn tuổi, bà trở nên khó nết, nói nhiều, suốt ngày cằn nhằn cử nhử bên tai, những chuyện chẳng ăn nhập gì đến cuộc đời xế bóng của ông và bà thích quyết đoán mọi việc trong nhà. Lúc đầu ông thấy vô lý còn cãi cọ, sau chán quá để mặc bà độc quyền và ...đôc thoại.
Sự vắng lặng ban đầu thấy êm ả dễ chịu, nhưng lâu ngày như mưa dầm thấm ...lạnh. Ông cần có bà, cần nghe tiếng nói, dù là những tiếng cằn nhằn khó chịu chẳng êm tai. Phải chi bà mềm mỏng dịu dàng như ngày xưa thì tuổi hạc êm đềm vui vẻ biết bao!... Nhưng dù bà sinh tật khó tính thì có cũng hơn không, ông đã chán cảnh lầm lũi cô độc. Chán ngồi ăn chén cơm một mình khô khan, khó nuốt. Những hôm trái gió trở trời, mình mẩy đau nhức không ngồi lên được thì cũng chẳng có gì để ăn mà phải…“khó nuốt”. Thế mới biết vợ chồng gìa cần nhau hơn lúc nào hết. Vậy mà ông Bình đã nỉ non van vỉ mãi bà vẫn không về!
Sáng nay ông sửa soạn ra khỏi nhà đi bộ execise như thường lệ thì chuông điện thoại reo. Vợ không phone vào giờ này, chắc có ông bạn nào gọi, hẹn rủ đi tham dự sinh hoat cộng đồng hay thơ văn gì đây. Nhờ có những buổi sinh hoạt như vậy mà ông thấy vui, quên đi nỗi cô quạnh dài ngày.
Đầu dây bên kia tiếng hốt hoảng đứt quãng của ông bạn già:
-Ông…ông Bình … ơi, ông Thắng … chế…ết… rồi!...
Ông thảng thốt suýt buông rơi cái điện thoại, ú ớ lập bập:
-Sao...sao kỳ vậy? Mấy hôm trước tôi còn gọi điện nói chuyện với ông ấy mà, giọng sang sảng khỏe mạnh lắm, có …có thấy đau bịnh gì đâu?
-Cần gì phải đau mới … chết. Ông ấy bị heart attack, với được tay vào cái điện thoại, chưa kịp bấm 911 thì ...đi luôn. Gía có bà ấy bên cạnh thì đâu đến nỗi!
Ông Bình rơi phịch xuống ghế, cả người run lên như cơn động kinh. Ông Thắng trong nhóm bạn cùng lớp với ông thuở nhỏ. Rời quê hương sang đây tị nạn, may mắn ở cùng một tiểu bang nhưng cách xa hơn 3 giờ xe chạy, thành ra cũng it khi gặp nhau. Năm ngoái dip lễ Thanksgiving ông có đến nhà ông Thắng chơi, ông ta vẫn khỏe mạnh tráng kiện, mỗi sáng đi bộ cả giờ, mỗi chiều đến phòng tập thể dục, biết cách giữ gìn sức khỏe nên không thấy già yếu. Họ thay phiên đến thăm nhau hằng năm.
Ông Thắng cũng có hoàn cảnh cô đơn theo "phong trào", vợ thường xuyên vắng nhà sang ở với con gái, Vợ chồng thằng con trai ngủ phong kế bên không hay biết cha đột ngột lên cơn nhồi máu tim, sáng không thấy ông xuống uống Cafe, đi bộ như thường lệ, tưởng cha ngủ quên!....
Trần gian vô thường, mới đó đã trở về cát bụi. Ở dốc xuống cuộc đời, ai biết còn được mấy lần một năm đến thăm nhau!?
Mấy bà vợ hết thương con rồi đến thương cháu mà quên thương ...chồng. Những người đàn ông sống đến tuổi "lục, thất thập" thật sự rất “cổ lai hy”. Các ông chịu nhiều áp lực nặng nề của cuộc sống tác động mạnh mẽ, sức khỏe không dẻo dai "kiên cường" bằng phụ nữ, nên sớm vội “qui tiên” hơn. Về gìa họ rất mong được sự chăm sóc ân cần của vợ nhiều hơn lúc trẻ. Nhưng các bà lại nghĩ khác...
Đối với các bà, cái thời tình yêu sôi nổi với sở hữu, với giận hờn, với ghen tuông, đã qua lâu rồi, bây giờ để cho các ông "rơi tự do" cũng chẳng hề gì, mất đi đâu mà sợ?... Các bà đã biết tỏng tâm lý của đức ông chồng, dẫu “lão” vẫn còn thích hăm hở phiêu lưu qua những bờ bến lạ, nhưng lại không có đủ dũng khí bứt phá rào cản làm lại từ đầu, ra đi tay trắng, nên có thả … rong lão cũng chẳng dám “giở trò”.
Vả lại các ông đã bằng ấy tuổi rồi, phải biết tự chăm sóc cho mình, chẳng lẽ các bà cứ phải “hầu hạ” cơm bưng nước rót mãi sao?
Mà các ông ở vào thế hệ trước nghĩ cũng tệ! Các ông quen lề thói phong kiến ngày xưa, mọi việc trong nhà toàn dựa vào tay vợ, không như lớp trẻ bây giờ, đi làm về xắn áo cùng vợ làm mọi việc nhà. Thế cho nên các bà mới chán, thà giúp con gái, chăm sóc cháu ngoại thích hơn!...
Ngẫm người lại nghĩ đến ta, ông Bình thẫn thờ không còn muốn đi thể dục buổi sáng nữa, nằm ườn trên Sofa miên man nghĩ ngợi. Không biết đến bao giờ thì đến lượt mình nằm gục chết trong xó nhà hiu quạnh!? Vợ có khóc hết nước mắt và ăn…củ năn!???

Bà vợ đi lâu biến đổi tâm trạng ông sang nhiều giai đoạn, lúc đầu thấy vui vì nhẹ...lỗ tai, thoải mái vì không bị kèm cặp, dù bà vẫn giám sát ông bằng điện thoại ngày hai lần, không cho đi chỗ nọ, cấm đi chỗ kia, không được giao du với người này, người khác, tránh xa mấy bà giá sồn sồn (vẫn còn máu ghen)!.. Kệ, bà nói gi thì nói, ông ừ hử qua chuyện, ở đó mà cấm với cản.
Sau giai đoạn vui thì đến lúc buồn. Sự cô độc hiu quạnh triền miên, ăn một mình không ngon miệng, ngủ một mình không yên giấc và nhất là không có người “đôi co”, để xả ra cái … sân- si hỷ- nộ- ái- ố- trong con người phàm trần.
Ông ngưỡng mộ ông bạn Lê quá cỡ, ông bà này đã hơn tuổi thất thập rồi mà cứ như vợ chồng son, âu yếm mặn mòi. Bà vợ chăm sóc thế nào mà ông ta hồng hào tráng kiện, khỏe roi rói. Quanh năm suốt tháng cùng nhau đi du lịch khắp nơi, tận hưởng cuộc đời nhàn nhã gần gũi mà những năm tháng tuổi trẻ bỏ qua phí phạm vì cuộc mưu sinh vất vả và đám con lóc nhóc.
Rồi ông lại thương hại ông già Vũ cỡ …quá. Ông này cũng được vợ chăm sóc kỹ lưỡng, không rời một bước. Nhưng không phải vì thương yêu chồng mà “chăm sóc”, theo ông ta sát nút như “chim liền cánh, cây liền cành” mà vì bà ấy có máu Hoạn Thư khủng hoảng, ông chồng già khọm như người tiền sử mà bà ta tưởng là tài tử “xi la ma” chắc, lúc nào cũng sợ có kẻ cướp mất chồng, nhưng điều quan trọng nhất, bà ta theo sát đến những nơi đông người để tỏ uy quyền tối thượng với chồng cho mọi người nhìn thấy mà…sợ. Ông Bình không thể hiểu sao lão này lại nhu nhược đến thế!???
Khiếp hãi vợ là vậy, nhưng ông già này lại âm thầm “gim” hình bóng một người phụ nữ khác trong (bộ đồ) lòng. Nếu đó là “người xưa” thì thường tình rồi, là “người nay” mới lạ!...khi chỉ mới có dịp “tiếp cận” vài lần … từ xa. Rồi không biết bằng cách nào, lão liên lạc được với nàng qua phone (lão này giỏi!...), hai người chuyện trò tâm đắc.
Trong những mẩu vụn vặt “tâm sự đời tôi”, lão thường thở dài não ruột:
-Ông Bình này!...thi sĩ họ bảo: “yêu là chết trong lòng một ít”, nhưng giá được chết ngay đứ đừ, chết ngay lập tức thì … đỡ quá.
-Sao thế? Đã “yêu” rồi thì phải ham sống để “yêu” chứ, sao lại muốn chết!?
Lão cười, miệng méo như miệng cá thờn bơn, thốt lên một tiếng. Một tiếng kêu chứa đựng nỗi tuyệt vọng của cả cõi loài người:
-Ôi!...có chết mới được “hồn bướm mơ tiên” chứ, sống như tôi thì yêu…iếc nỗi gì? Có mà yêu…nghiệt!
Thế đấy!...người làm vợ quá quắt thì chỉ còn giữ lại được cho mình một hình nhân vô cảm, còn trái tim “chàng” thì thuộc về ... người khác!
Rồi lại đến lão Khang, có hoàn cảnh “thương tâm” hơn. Vợ chồng ở cùng một nhà, vẫn “anh anh, em em” ra vẻ ngọt ngào êm ái lắm, nhưng lại chia phe “chiến đấu”. Con cái hết thảy đều theo phe “bả”, mỗi khi “đụng” chuyện gì lão cũng là người thảm bại ê chề.
Thế hệ mấy ông xưa là trụ cột gia đình, miệt mài kiếm tiền ngoài xã hội, xa cách với con cái, đã vậy mấy ông còn tự “thưởng” cho mình chút “lăng nhăng” bên ngoài, cuối cùng thì cũng “lá rụng về cội”, vợ có tha thứ lúc đó nhưng vẫn ghim “thù hận” trong lòng và bây giờ là lúc đến thời cơ “trả thù”…
Phụ nữ ngày xưa chỉ ở nhà lo việc nội trợ, chăm sóc gần gũi con cái ngày đêm, nên tình cảm mẹ con thắm thiết hơn rất nhiều so với người cha nghiêm khắc xa cách. Vì thế bây giờ phe “địch” đông hơn phe “ta” tuyệt đối, nên “cuộc chiến” không bao giờ cân sức. Thậm chí có khi cả nhà cùng vui vẻ đi vacation, nhưng hễ động chuyện gì là mấy mẹ con đùng đùng bỏ đi riêng với nhau, để ông ấy đứng trơ vơ một mình, nhìn trời…hiu quạnh!

So với cuộc sống ông Khang “thảm” làm vậy, ông Bình thấy mình may mắn hơn nhiều, tuy có hẩm hiu nhưng lâu dần cũng thích nghi, ông thấy vui trở lại vì được tự do như thời "độc thân vui tính", tha hồ tụ tập quân cờ chén rượu, một mình đến dự những buổi sinh hoạt văn thơ, cộng đồng, yên tâm ba hoa tán gẫu với mấy bà giá ...cao niên, không sợ ánh mắt “hình viên đạn” của vợ chiếu tướng. Đời bỗng dễ thương chi lạ!...

Hội đồng hương Huế của ông năm nay lên kế hoạch ra một cuốn Đặc San Xuân, giao cho ông “chức vụ” trưởng ban biên tập. Chẳng phải ông có tài văn chương thi phú gì, ông chỉ là ham thích đọc sách và bình luận có chút khách quan, nên bạn bè giao cho “trọng trách” này, vả lại đâu có ai rảnh rỗi bằng ông!?
Thông tin vừa loan ra, rất nhiều bài vở gởi về đóng góp, trong đó có mấy bài khá khá, ký bút hiệu Hương Giang, cái tên nghe rất Huế.
Giọng văn của Hương Giang lúc mượt mà óng ả, lúc dí dỏm trào lộng. Ông đâm ra ái mộ nàng quá nên email thăm hỏi, nàng nhanh nhẩu khai ngay một lý lịch trích ngang…
Nàng đang bước vào tuổi thu vàng...tóc rụng, nhưng lúc nào cũng hớn hở vui cười vì có câu "châm ngôn" rất đắc ý, coi đó như là một chân lý cao siêu:
" 60 chưa phải là già, 60 là tuổi mới qua dậy thì".
Trời!...Sao lại có người “ngây thơ” và lạc quan đến thế?
Nếu “60 là tuổi mới qua dậy thì”, vậy tuổi 65 của ông chỉ "là tuổi mới đi vào đời" thôi sao?.
Ha ha...ai khéo đặt "bài thơ" này để lên giây cót tinh thần các vị cao niên vậy nhỉ?
Nhiều đêm khó ngủ, nằm trăn trở ông lại nghĩ đến nàng, chẳng thể tưởng tượng được cái "dung nhan lục tuần" ra sao trong con người hồn nhiên vui vẻ đó. Không nén được tò mò, ông xin nàng gởi cho coi hình. Nàng sốt sắng nhận lời, hôm sau gởi qua ngay một tấm hình rất đẹp của...con vịt trời trắng bông, chú thích bên dưới chữ "it's me". Ông tức anh ách, bèn trả đũa:
-Ha ha!... Cám ơn nhiều, hôm nay anh em trong ban biên tập tụi tui được một bữa nhậu tiết canh thịt vịt...trời, ngon quá …haha... Nhưng mà này, tên cô là Hương Giang chứ có phải Thiên Nga đâu mà nhận mình là vịt trời?
Nàng hậm hực phân bua:
-Tại má tui sanh toàn con gái nên ba tui tức quá gọi tụi tui là lũ ...vit trời!
-Thế cô có hay về thăm gia đình không? Huế bây giờ ra sao rồi?
-Hihi...tui là dân miền Nam chính gốc sông Tiền, chẳng phải ở Huế mô, nhưng nếu anh muốn biết chút tình hình về Huế ngày nay, thì để tui nói cho nghe:
-Muốn chứ, cô biết gì thì kể tôi nghe với.
-Dạ thưa,
xứ Huế bây giờ.
Vẫn còn núi Ngự bên bờ sông Hương...hihi…
Trời đất!...ai chả biết núi Ngự với sông Hương thì chạy đi đâu được mà chẳng “vẫn còn…”
Thiệt là khỉ khọt. Ông Bình vui vui khi "nói chuyện" với nàng:
-Cô không chịu gởi hình thì có thể tả nhân dáng, tướng mạo cho tui coi … bói chút được không?
-Dạ được, đại chiêm tinh. Anh cứ hình dung tui giống ...quả bóng chày, hai đầu nhọn, ở giữa tròn trịa mũm mĩm, rất phúc hậu.
Nàng nhanh nhẩu trả lời...trớt quớt!...Ông bực mình hỏi móc:
-Này cô, có bao giờ cô “được” buồn không?
-Có chứ anh, chẳng hạn như hôm nay.
-Hôm nay? Tại sao?
-Tại vì…
Hôm nay trời nhẹ lên cao.
Tui buồn hổng biết dì sao... tui buồn!
Ông hấp tấp quá lại bị “hố”, khi nàng nhái thơ Xuân Diệu để “lừa” ông!

Những mẩu chuyện ngồ ngộ khiến ông cảm thấy vui, nên chuỗi email tiếp tục dài bất tận.
Ông mơ màng tưởng tượng ra nàng “bóng chày” với cái đầu nhọn, bụng…phình to như …con ếch, cặp mắt nhỏ long lanh ướt rượt, nhìn cũng dễ thương. À…à, hay tưởng tượng nàng giống con vịt trời đi, coi…”sang” hơn chút.
Tiếp xúc với “nàng” nhiều, ông bị cuốn hút mãnh liệt. “Người tình không chân dung” chiếm ngự hết tâm trí cõi lòng, càng ngày ông càng quên đi nỗi nhớ mong với bà vợ xa cách - “bà cạn tình thì tôi cạn …máng, chẳng lẽ cam tâm ôm nỗi buồn hoài?”. Ông lẩm bẩm tự bào chữa.
Ngày xưa ông cưới bà không phải vì đã yêu nhau mà vì tại chiến tranh khốc liệt, ông đi lính, hành quân miệt mài tháng ngày, cha mẹ sợ gia đình không có người “nối dõi tông đường” nên nhắm sẵn một người con gái, chờ ông về phép là cưới.
Tuy tình yêu không đến trước, nhưng bà hiền lành dịu dàng, vợ chồng sống chung mấy mươi năm, nảy sinh tình thắm thiết, nghĩa sâu nặng, ông chưa bao giờ “có lỗi” với vợ, cớ sao bây giờ lại lạc lòng với một người không biết mặt!?...
Ông mơ màng nghĩ tới ngày hội đồng hương, ông đề nghị ban tổ chức trịnh trọng mời nàng đến dự, vì dù sao nàng cũng là tác giả đóng góp bài cho cuốn Đặc San thêm phong phú. Và ông được hội ngộ với nàng, thổ lộ bao điều ấp ủ trong lòng bấy lâu...
Ông sẽ bắt chước nàng nói…thơ, tập tành làm thi sĩ, nhưng trước mắt hẵng mượn thơ của Nguyễn Bính để thổ lộ tâm tình:
Nắng mưa là bệnh của trời / Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng…

Ông sẽ là núi Ngự (Bình) muôn đời kề cận giòng Hương Giang thơ mộng. Sẽ cùng nàng dệt nên một mối tình cuối đời bất diệt và …ác liệt.
Ông thiếp đi trong giấc ngủ đầy mộng mị với giấc mơ…té hồ.

HOÀNG T THANH NGA.
Aug 18/ 2012
Về Đầu Trang Go down
https://chantroitim.forumvi.com
 
MÙA GIÓ HEO MAY - Truyện ngắn HOẢNG T. THANH NGA
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» ĐỜI MẸ - Truyện ngắn HT.THANH NGA
» Đau đáu Hòang Sa - Truyện ngắn của Phan Trang Hy
» DỞ CHỨNG - Truyện ngắn Nguyễn Thế Hoàng
» ANH ĐỪNG ĐỢI NỮA - Truyện ngắn HT. THANH NGA
» ĐỜI MAU LÃNG QUÊN - Truyện ngắn HT. Thanh Nga

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
CHÂN TRỜI TÍM :: VĂN :: Truyện ngắn-
Chuyển đến